Đừng để đằng sau cánh cửa trường học là những nỗi bất an

Bích Diệp

(Dân trí) - Một nữ sinh lớp 9 tại Trường THCS Thị trấn (thị xã Nghi Sơn, Thanh Hoá) được phát hiện mang thai hơn 3 tháng. Thông tin này hẳn đã khiến rất nhiều người cảm thấy bàng hoàng trong những ngày vừa qua.

Đừng để đằng sau cánh cửa trường học là những nỗi bất an - 1

Nhưng càng xót xa hơn khi biết thêm nội tình của sự việc.

Bài viết trên Dân trí ngày 21/9 cho biết, nữ sinh Đ.M.A. có hoàn cảnh rất khó khăn. M.A. là nữ sinh mồ côi cả cha lẫn mẹ từ nhỏ. Bố và mẹ của M.A. đều qua đời do mắc bệnh hiểm nghèo. Từ khi bố mẹ qua đời, M.A. ở với ông bà ngoại

Trong bản tường trình, bà V.T.C., bà ngoại của em Đ.M.A. báo cáo về việc cháu gái của bà hiện đang mang thai tuần thứ 15. Nguyên nhân dẫn đến việc em M.A. mang thai là do nhiều lần bị bạn cùng lớp tên K. xâm hại tình dục.

Nhà trường xác nhận những học sinh được gia đình bà V.T.C. nêu trong bản tường trình đều là học sinh lớp 9B, Trường THCS Thị trấn, phường Hải Hòa, thị xã Nghi Sơn.

Hiện nhà trường đã báo cáo sự việc lên Phòng GD&ĐT thị xã Nghi Sơn và Cơ quan cảnh sát điều tra Công an thị xã Nghi Sơn cũng đã vào cuộc.

Sự việc chấn động này đã cho thấy tính nghiêm trọng của tình trạng thiếu hiểu biết kiến thức giới tính độ tuổi dậy thì. Là phụ nữ, tôi đau đớn nghĩ đến cảm giác của ông bà ngoại M.A.

Áp lực cơm áo gạo tiền. Áp lực dư luận. Và nỗi giằng xé tâm can khi đã không thể bảo vệ được cháu gái của mình.

M.A còn quá nhỏ. Em còn quá non nớt cả về thể lực và kiến thức để làm mẹ. Việc mang thai khi vừa mới dậy thì, thực sự là rất nguy hiểm đối với sinh mệnh của cả mẹ và con.

Trên tờ Vietnamnet ngày 21/9 thông tin thêm rằng, M.A. bị một nhóm bạn trong lớp đe doạ, ép buộc phải quan hệ với lớp trưởng và hành động này xảy ra nhiều lần (xin phép độc giả, tôi không dám trích đăng lại tỉ mỉ vì quá sức tưởng tượng đối với độ tuổi của những học sinh lớp 9). Hiện tại, sức khoẻ của M.A. rất yếu, đờ đẫn, không nói năng gì.

Lẽ thường, khi một bạn học có hoàn cảnh bất hạnh thì cần phải được quan tâm, giúp đỡ. Đằng này….

Vì sao những suy nghĩ đen tối, những hành vi bẩn thỉu lại có thể xuất hiện ở những đứa trẻ “ăn chưa no, lo chưa tới” ấy? Vì sao chúng có thể làm ra những việc tày đình như vậy? Giáo dục gia đình, như trường thế nào mà có thể để trẻ bị “vấy bẩn” như vậy? Đó là những hành vi không thể chấp nhận cả về luật pháp và đạo đức.

Đáng nói hơn, theo tờ Pháp luật Việt Nam (ngày 22/9), từ khi học lớp 7, M.A đã nói với gia đình về việc bị bạn nam nói trên sàm sỡ nhiều lần và gia đình cũng đã phản ánh vấn đề này với giáo viên chủ nhiệm lúc đó. Như vậy, từ hai năm trước, lời kêu cứu của nạn nhân đã không được lắng nghe (?).

Theo như lời bà Lê Thị Yến - hiệu trưởng trường này thì “đây là vấn đề nhạy cảm, chưa đến mức cần phải làm căng vì sợ… ảnh hưởng đến tâm lý học sinh”. Khi sự việc đáng tiếc xảy ra, bà Yến nói rằng, giáo viên chủ nhiệm đã mời gia đình của học sinh nam tên K đến làm việc và gia đình em K đã đến nhà xin lỗi em Đ.M.A.

Một nữ hiệu trưởng, vì sao lại có thể có những giải thích “nhẹ nhàng” đến như vậy? Đến cả người đứng đầu nhà trường mà vẫn coi việc học sinh bị xâm hại tình dục là “vấn đề nhạy cảm”, “chưa cần phải làm căng”! Thử hỏi nếu M.A là con cháu của bà hiệu trưởng, của những người có chức trách, cảm giác họ sẽ thế nào đây?

Một người bạn sau khi đọc tin đã gọi cho tôi chia sẻ nỗi lo lắng, bất an vì có hai cô con gái đang tuổi mới lớn. Có lẽ cũng đang có rất nhiều phụ huynh chung nỗi lo như vậy. Phải chăng cánh cửa trường học đã không còn an toàn nữa?

Chỉ mới đây thôi lại thêm một vụ việc xâm hại nữa xảy ra tại Yên Thành, Nghệ An: Gã bảo vệ Bùi Đức Thuận (67 tuổi) bị tạm giữ về hành vi hiếp dâm học sinh 12 tuổi rồi quay clip phát tán trên mạng xã hội. Gã này dâm ô cháu bé từ khi cháu còn học lớp 4, đến lúc cháu học lớp 6 thì thực hiện quan hệ tình dục (đến nay đã 5 lần).

Các vụ việc đau lòng liên tiếp xảy ra. Những con yêu râu xanh, những con quỷ có thể đội lốt bất cứ ai, dường như chúng không biết sợ.

Và nếu như người lớn vẫn còn thái độ chủ quan, chậc lưỡi; nhà trường vẫn còn “ngại” và đổ thừa trách nhiệm, luật pháp vẫn còn nương tay… thì khó tránh khỏi bị kịch còn tái diễn.